Một mình tôi đứng ...
Thẫn thờ nhớ mong ...!
Tôi đơn lẽ ... giữa giòng đời xoay chuyển ...
Như con tàu giữa bãi biển ngàn khơi ...!
Bao nhiêu năm ... ta gọi đó "Cuộc Đời".
Sao trôi nổi mãi hoài câu thương hận ...?!
Tình yêu chết ... hay kiếp người lận đận ...?
Tôi lạc loài ... số phận kẻ vô duyên
Đêm hằng đêm ... chôn đấu nỗi muộn phiền
Khi cay đắng ... ngút ngàn ... như sương lạnh ...!!!
Có chuyện tình nào ... mà hoài không dang dở ...?
Có cuộc vui nào ... thức mãi chẳng tàn canh ...?
Có bến bờ nào ... muốn để thuyền rời bến ...?
Nhưng người ơi, tình lỡ cách xa rồi ...!
Khi con tim yếu mềm đập lỗi nhịp
Khi vật vờ giữa hai bến yêu thương
Như chiếc lá trơ trọi ở bên đường
Tìm chốn bình yên ... giữa muôn vàn nỗi nhớ ...
Tình là nỗi nhớ? |
langblog
0 nhận xét:
Đăng nhận xét